Tôi tương đồng với tuổi tác giả,ếulấytìnhyêuđầuchắctôikhônghạnhphúcnhưhiệntạca cuoc da banh cũng có những thành công nhất định. Tôi có một "thanh mai trúc mã" và câu chuyện tình của mình với bạn ấy còn sống động hơn câu chuyện của tác giả nhiều. Chúng tôi quen biết nhau từ khi cả hai mới chập chững biết đi. Bố mẹ chúng tôi là bạn thân của nhau nên thường xuyên gặp mặt. Nhà hai đứa ở trung tâm Hà Nội, từ nhỏ đã được bố mẹ cho đi chơi công viên cùng nhau, đi du lịch khắp nơi, sinh nhật, lễ tết nào cũng quấn quýt bên nhau.
Chúng tôi học chung trường ở cả ba cấp học. Càng lớn chúng tôi càng thân thiết, đi đâu cũng đi cùng nhau. Cả hai đều học giỏi và nhìn rất xứng đôi vừa lứa. Cô bạn tôi xinh đẹp, cao ráo, quý phái, ra dáng tiểu thư; tôi cũng cao to, đẹp trai. Tôi cảm thấy thích cô ấy từ cấp một. Cấp hai và ba, tình cảm trong tôi lớn dần. Bố mẹ rất muốn chúng tôi quen nhau vì hai bên gia đình môn đăng hộ đối và lại là người yêu. Tốt nghiệp cấp ba, tôi tỏ tình nhưng cô ấy nói tôi chờ đến khi cả hai tốt nghiệp đại học hãy nghĩ đến chuyện tình cảm. Chúng tôi học đại học ở Hà Nội nên thường gặp nhau. Tôi mong đợi ngày tốt nghiệp.
Năm thứ ba đại học, tôi phát hiện cô ấy có bạn trai. Thất vọng, tức giận, tôi gặp cô ấy hỏi rõ và muốn có cơ hội cạnh tranh với người bạn trai kia. Cô ấy đồng ý cho tôi thời gian một năm. Tôi làm rất nhiều thứ để chứng minh tình cảm của mình, cuối cùng cô ấy cũng siêu lòng. Chúng tôi chính thức hẹn hò. Bố mẹ hai đứa mừng rỡ và hết lòng tác hợp, vun vén. Tuy nhiên, được vài tháng cô ấy nói muốn tạm thời dừng lại vì thấy cả hai không hợp nhau. Sau đó, cô ấy xin bố mẹ cho đi du học. Đau buồn nhưng tôi cũng dặn lòng đợi cô ấy về.
Trong thời gian hai năm cô ấy đi du học, tôi thử làm quen với một người khác nhưng thật sự trong lòng lúc đó chỉ thấy nhớ cô ấy. Cô bạn tôi sau khi du học về nước đã dẫn bạn trai mới về ra mắt gia đình. Đám cưới của họ cũng diễn ra nhanh chóng. Lúc ấy quá đau khổ, bực tức, tôi đã gây rối trong tiệc cưới của họ. Mọi chuyện sau đó rồi cũng nguôi ngoai. Bố mẹ cô ấy không trách móc gì tôi vì họ hiểu tình cảm của tôi. Tôi cũng chấp nhận cô bạn ấy không thuộc về mình.
Từ đó duyên số đã cho tôi gặp vợ mình, mẫu người khác với cô bạn kia. Tôi và em gặp nhau ở một quán bar, khi đang dự tiệc sinh nhật của một người bạn chung. Chúng tôi yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Em nhỏ tuổi hơn tôi, trẻ trung, hiện đại, ăn mặc thời trang. Quen em, trái tim tôi được sưởi ấm và tôi thấy mình như trẻ ra. Chúng tôi nhanh chóng kết hôn và có một bé trai kháu khỉnh. Đã bảy năm sống với nhau, tôi cảm thấy hạnh phúc, mãn nguyện vì cưới em. Với tôi, em giống như nữ hoàng. Tôi cưng chiều em và làm mọi thứ miễn em thấy vui.
Chúng tôi có nhiều sở thích, đam mê chung. Mỗi cuối tuần, tôi chở em bằng môtô đi du ngoạn đến những vùng đất mới cùng với hội bạn của mình. Giờ đây tôi thấy mừng vì năm xưa đã không thành đôi với cô bạn thanh mai trúc mã. Nếu đến với cô ấy, chắc tôi đã không có những trải nghiệm hạnh phúc như hiện tại. Tôi muốn nhắn nhủ với tác giả bài viết: Bạn hãy nhanh chóng mở lòng mình ra, thử khám phá những điều mới mẻ, đừng trói buộc mình vào một hình mẫu nào cả, hãy trải nghiệm cảm giác hẹn hò với các cô gái xung quanh mình. Sẽ có ngày bạn yêu say đắm một cô gái mà bạn thấy phù hợp.
Tân Dương
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc